BÀI SỐ 6: TA DÙNG THÂN THỂ CHỨ KHÔNG ĐỂ THÂN THỂ DÙNG TA

LỜI BÀI HÁT

TA DÙNG THÂN THỂ CHỨ KHÔNG ĐỂ THÂN THỂ DÙNG TA.

 

Sáng tác: Nguyễn Đình Hiệp

 

Đừng lười nữa.

Đừng lười nữa.

Đùng lười nữa.

 

Đừng nhút nhát nữa.

Đừng nhút nhát nữa.

Đừng nhút nhát nữa.

 

Tu dưỡng, đầu tiên phải lấy lại quyền kiểm soát thân thể. Từ những ham muốn của tri giác, thiết lập tâm lệnh như sơn.

 

Không cho nó hút thuốc, thì nó không thể hút thuốc.

Không cho nó ngủ nướng, thì nó không thể ngủ nướng.

Hãy mau xuống giường là thân này rời khỏi giường ngay.

Bảo nó tập luyện, thì nó phải tập luyện. Bảo nó đi làm, thì nó phải đi làm.

 

Nó kháng cự cũng vô dụng, nó buồn bực cũng vô ích, nó phản đối cũng không chiều.

Không chiều.

Không chiều.

Không chiều khi mặt trời không chiếu sáng nắng ra bản thể ta tươi đẹp một vị Vua Hùng văn lang ý thức nội tâm tỏa hương vùng nhận thức Âu Cơ Lạc Long Quân chứng đắc tinh khí thần Kinh Dương Vương Lộc Tục Xích Quỷ Hồng Bàng Thị.

Phải để thân thể và tri giác biết rằng “Ai  mới là thủ lĩnh. Ta dùng thân thể chứ không để thân thể dùng ta.

À ơi.

oi ì ơi.

ơ ì í ì ơi.